TÂM LÝ NẠN NHÂN

Source: Tumblr

Source: Tumblr

"Gã trong câu chuyện ắt phải đẹp trai nhà giàu."

Vô tình lướt qua và đọc lại một số bài viết cũ trên chinhem, đây là một cái bình luận làm bản thân cảm thấy thú vị .

Vì cái cách suy nghĩ và mindset của đứa nói câu trên là một thứ thuốc độc. Và cái thuốc độc này có tên gọi là "tâm lý nạn nhân". 

Thú vị ở chỗ dù là thuốc độc, nhưng đấy lại là thứ gây nghiện với người chìm đắm trong nó mỗi ngày, và khó mà dứt bỏ ra được.

Tâm lý nạn nhân là gì?

Nạn nhân là kẻ tìm mọi cách để đổ lỗi cho người khác về vấn đề của họ ,hoặc đổ lỗi cho hoàn cảnh bên ngoài. Điều này khiến họ cảm thấy tốt hơn trong lúc ngắn hạn (vì chả cần phải chịu trách nhiệm nữa, đây có phải là điều tao muốn đâu), nhưng nó dẫn đến một cuộc sống đầy bất lực, phẫn nộ, tuyệt vọng, và không lối thoát.

Cái thứ gây nghiện ở đây chính là sự dễ dàng nhận được "cảm thông" từ người khác. Trong cái cuộc sống này, số đông đều gặp những thứ không như họ mong muốn, và chỉ số ít mới nhận được đặc quyền (nhưng chắc gì đặc quyền này không trả giá bởi thứ khác). Sự thât thì tâm lý nạn nhân luôn dễ có, chả tốn "công sức", và “củng cố” tư tưởng thất bại sẵn có từ bản thân mình. Và đó chính là vòng tuần hoàn không hồi kết, khiến ta luôn luôn lặp lại và nghiện nó mỗi khi cái thực tại hay thất bại nào đó xảy ra.

“Cuộc sống là 10% những gì xảy ra với bạn và 90% còn lại là cách bạn phản ứng với nó”

Sự thật thì…

Hầu hết bạn không thể nào kiểm soát được những đều bên ngoài xảy ra với bạn. Và bạn cũng không thể kiểm soát gene bạn có đẹp hay không, môi trường sống tốt thế nào, hay ba mẹ bạn có giàu có hay không. Dù có cố gắng làm tốt đến mấy thì việc bạn không thể kiểm soát được vẫn đầy rẫy. Vấn đề vẫn sẽ luôn xuất hiện dù bạn ở bất cứ giai đoạn hay ngưỡng cửa nào của cuộc sống.

Thay vì tâm lí nạn nhân và đổ lỗi, cái bạn cần làm là: chấp nhận cái sự thật tồi tệ trước đã, và bắt đầu hành động từ đấy đi lên.

Tập trung vào thứ bạn có thể kiểm soát được và bắt đầu chịu trách nhiệm 100% những thứ xảy ra xung quanh bạn. 

Thứ bạn có thể kiểm soát được là:

Đẹp trai

Không có nhiều người sinh ra là đẹp mã. Nhưng ai cũng có thể trở lên đẹp trai hơn nếu chịu bỏ công sức vào tập gym, thay đổi cách ăn mặc, và chú ý đến vệ sinh cơ thể hơn chút thường ngày. Đấy là những thứ bạn có thể "kiểm soát được" để trở nên đẹp trai, vậy cái thứ bạn đổ thừa kia là để tránh làm những điều này và tiếp tục sự lười biếng?

Giàu có.

Yeah sinh ra ở một gia đình nghèo, không được học ở môi trường tốt, ghét học hành, nhưng bạn có thể kiểm soát việc tập trung làm tốt việc bạn đang làm. Bên cạnh đó thì chịu khó networking, đọc sách về kinh doanh, thử bắt đầu một công việc kinh doanh và trau dồi kỹ năng liên quan nghề nghiệp. Có cả tỉ thứ bạn có thể bắt đầu làm để cải thiện bản thân.

Bạn sẽ dậm chân tại chỗ khi bạn không chịu làm gì cả, nhưng tương lai của bạn xứng đáng hơn thế.

Chịu trách nhiệm 100% những thứ xảy ra xung quanh bạn.

Dù chúng ta không thể nào kiểm soát được mọi thứ xảy ra xung quanh mình, nhưng vậy thì sao? Chúng ta vẫn phải chịu trách nhiệm với những thứ chúng ta đang có. Bởi vì tất cả những sự kiện đã xảy ra đều cho ta những bài học thực tế.  Và chúng sẽ giúp chúng ta đánh giá vấn đề một cách hợp lý hơn và trưởng thành hơn từ đó.

Dù có thích hay không, chúng ta vẫn luôn có vai trò chủ động với những thứ xảy ra với cuộc sống của mình, và học cách tự giải thích ý nghĩa của mỗi khoảng khắc và sự kiện xảy ra xung quanh.   

Khi người yêu cũ chia tay với tôi, dù đã làm mọi thứ tốt nhất có thể, nhưng tại sao mọi chuyện lại xảy ra như vậy? Tình cảm thì vẫn còn, nhưng có quá nhiều thứ nằm ngoài tầm kiểm soát nên khiến chúng tôi phải nói lời chia tay. 

Trách hoàn cảnh? Trách cô ấy? Trách cái tác nhân bên ngoài?

Nah, không thể nào giải quyết được gì. 

Cần trách là trách bản thân mình chưa làm tốt mọi thứ. Nhưng một thời gian sau nhìn lại bản thân thì tôi cũng chả phải một "người bạn trai tuyệt vời như mình tưởng". Có thể cách thu hút, tán tỉnh, và sự hấp dẫn tôi học được trong thời gian qua là đủ để làm cô ấy yêu mình, nhưng liệu có đủ để cô ấy quên đi theo đuổi đam mê, sự nghiệp, giá trị bản thân? Và cả những cái vấn đề đáng lẽ phải chú ý tới nhưng tôi đã không đủ sự bình tĩnh và giữ được lí trí để giải quyết chúng.

Khi tôi bỏ qua sự trách móc ấy ở hoàn cảnh hay cô ấy thì chính là lúc tôi chịu trách nhiệm về những lỗi lầm mình đã mắc phải, để học từ nó, và để lần sau không bao giờ làm mất cái tình cảm mà mình đã tâm huyết vào. Chúng ta học được nhiều thứ từ cái thất bại hơn là cái thành công.

Và khi thực sự chấp nhận đấy là trách nhiệm của bản thân, tôi cảm thấy mình có sức mạnh vĩ đại để thay đổi. Tôi cảm thấy như mình đã lớn thêm một chút nữa, để tới gần hơn cái cuộc sống mình mong muốn, và trở thành phiên bản tốt hơn sau mỗi lần thất bại.

Thay vì nghĩ rằng "ta là nạn nhân", hãy tập trung vào những thứ mình có thể kiểm soát và chịu trách nhiệm hoàn toàn cho những thứ còn lại. Chính lúc đó sức mạnh thuộc về bạn chứ không phải nơi đâu khác.

 

LUCAS

MR BLANCComment